Sergio Majope đến CHDC Đức vào tháng 6 năm 1986 với tư cách là một công nhân hợp tác lao động. Ông được cử đến Zittau ở phía đông nam của bang Saxony để làm việc trong ngành dệt may. Vào thời điểm nước Đức thống nhất vào tháng 10 năm 1990, ông phải trở lại Mozambique.

Tình yêu thuở niên thiếu ở Zittau

Sergio Majope sinh ra và lớn lên ở thủ đô Maputo của Mozambique. Sau khi tốt nghiệp cấp ba, ông làm đơn xin học nghề ở CHDC Đức. Ông được nhận, bay đến Berlin vào tháng 6 năm 1986 và sau đó ít lâu làm việc tại Xí nghiệp quốc doanh Dệt vải lót Zittau. Sergio ở cùng các đồng nghiệp người Mozambique khác trong ký túc xá ngay trong khuôn viên xí nghiệp. Cuối tuần, các chàng trai thường đi khiêu vũ hoặc tổ chức tiệc tùng trong ký túc xá. Ở vũ trường, phụ nữ Đức thích họ vì họ có khả năng khiêu vũ tài ba. Đây là nguyên nhân dẫn đến những xích mích và gây gổ giữa họ với đàn ông Đức. Sergio kể lại: “Những gã đó lập luận rằng họ phải bảo vệ phụ nữ nước mình, mặc dù các cô gái đã nói họ không cần bảo vệ”. Ở vũ trường, Sergio quen Petra. Hai người yêu nhau trong ba năm cho đến khi Petra rời sang Tây Đức vào năm 1989.

Các cô gái thích khiêu vũ với chúng tôi.

Sergio Majope, Maputo 2021

Kỳ nghỉ ở biển Baltic

Cùng với Petra, Sergio có một kỳ nghỉ kéo dài một tuần tại khu cắm trại trên Biển Baltic. Đây là lần đầu tiên ông đến một bãi biển khỏa thân. Ở đó, ông là người duy nhất có làn da ngăm đen – tình huống ấy khiến ông không thoải mái. Ông không kể lại chuyện này cho những người bạn Mozambique. “Họ sẽ cho rằng tôi ngớ ngẩn,” ông kể lại.

Mô tô MZ, không đi xe hơi

Sergio Majope ở chung phòng ký túc xá với một đồng nghiệp người Mozambique. Mỗi người có một chiếc ti vi trong phòng riêng vì không muốn phải giành nhau chiếc ti vi trong phòng sinh hoạt chung. Sergio luôn mơ về việc sở hữu một chiếc ô tô của riêng mình. Để có thể thực hiện mong ước, ông làm thêm cho một nhà máy bia trong những ngày nghỉ. Đầu tiên, ông dùng số tiền kiếm được để mua một dàn âm thanh và một chiếc xe đạp. Khi đã tiết kiệm đủ, ông chuyển sang đi xe máy. Lúc đầu, người bán hàng không tin rằng ông có thể mua được một chiếc xe máy mới. Sergio đã phải đặt hết số tiền lên bàn trước khi được phép lái thử chiếc MZ.

Chiếc MZ đã đồng hành cùng Sergio Majope trong một thời gian dài. Năm 1990, ông mang xe sang Mozambique và sửa chữa nhiều lần, cho đến khi phải bán nó vì lý do tài chính.

Tiệc tùng và quần áo

Trong nhà máy cũng có các đồng nghiệp từ Ba Lan. Sergio thường mua quần áo từ họ. Ông thường thêm thắt cho bộ trang phục của mình với những phụ kiện khác nhau: một miếng che mắt để có vẻ ngoài táo bạo như cướp biển hoặc một chiếc kính có tròng. Elidio, một người bạn Mozambique ở cùng ký túc xá sẽ chụp ảnh cho ông với máy ảnh riêng.

Họ cũng thường mời đồng nghiệp người Đức qua ký túc xá chơi và cùng ăn uống.“Họ rất thích tham gia cùng chúng tôi,” Sergio nhớ lại, “họ muốn biết thêm về văn hóa và thử các món ăn.” Sergio nhớ lại cảm giác rùng mình khi ăn thử món cá sống với giấm ở Đức.

Hồi hương

Sergio Majope đã chuẩn bị nhiều thứ cho chuyến trở về. Xe máy MZ, ti vi, dàn âm thanh và các món đồ khác được đóng gói vào trong một container gửi về Maputo qua đường biển.

Như mọi công nhân lao động hợp tác người Mozambique, Sergio chỉ nhận được một phần tiền lương của mình ở CHDC Đức. Gần sáu mươi phần trăm tiền lương bị giữ lại sẽ được hoàn trả khi ông trở lại Maputo. Tại sân bay, chính quyền Mozambique tịch thu tất cả giấy tờ của Sergio. Ông đáng ra phải được nhận lại giấy tờ cùng số tiền đó, nhưng điều này không xảy ra. Cho đến ngày nay, những người công nhân hợp tác lao động Mozambique trước đây vẫn phải đấu tranh đòi lại tiền lương.[1]

 

Sergio Majope hiện đang sống ở Maputo.


Credits:
Phỏng vấn được thực hiện bởi Catarina Simão tại Maputo vào năm 2021.
Viết: Julia Oelkers
Nghiên cứu và thu thập ảnh: Catarina Simão, Julia Oelkers
Lên kịch bản video:  Julia Oelkers